những đứa con của mẹ anh đào giáo dục kĩ năng sống
NHỮNG ĐỨA CON CỦA MẸ ANH ĐÀO
Một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, mưa lất phất rơi.
Những đứa con mẹ anh đào đứa nào cũng tròn trĩnh, đỏ rực; làm cho ai nhìn thấy cũng phải yêu thích.
Cô sóc vui vẻ nhảy đến bên mẹ anh đào và ân cần nói:
– Chị anh đào ơi, tôi đến hái anh đào để giúp chị mang những đứa trẻ này đến vùng đất rộng lớn hơn nhé!
– Không được, không được đâu. Bọn trẻ không chịu nổi lắc lư, cảm ơn ý tốt của chị.
Đám nhóc anh đào liền hùa theo:
– Bọn con không đi đâu, chỉ có mẹ mới có thể bảo vệ bọn con.
Mẹ anh đào liền dùng hai tay che chắn các con và từ chối lời đề nghị của cô sóc.
Cô sóc nghe vậy bèn đi khỏi, tiếp đó cô nhím lại chậm rãi bò tới nói:
– Chị anh đào ơi, hãy cho các con của chị lên lưng tôi để chúng đi du lịch cùng tôi nhé!
– Không được, không được đâu. Ngộ nhỡ bọn trẻ lăn từ trên lưng chị xuống thì có mà tan xương nát thịt à! Cảm ơn ý tốt của chị.
Mẹ anh đào nói liền một mạch mấy câu từ chối, cô nhím sau khi nghe xong cũng đành lắc đầu bò đi.
Cô nhím vừa đi khỏi thì một chú chim sẻ lại bay đến bảo rằng:
– Cô anh đào ơi, cô hãy để cháu mang các con của cô đi thăm thú trên bầu trời nhé!
– Không được đâu, không được đâu. Với cháu thì khắp nơi đều là nhà, như vậy chẳng phải sẽ đưa chúng đi khắp nơi hay sao? Nếu bọn trẻ không nhớ đường về nhà thì làm thế nào? Cảm ơn ý tốt của cháu nhé!
Hết người này đến người khác muốn đến giúp mẹ anh đào gieo hạt giống nhưng đều lần lượt đi về tay không. Sau vài đợt gió, thoáng cái mùa đông đã sắp đến rồi. Mẹ anh đào thu người lại để bảo vệ các con. Thế nhưng lũ trẻ đều không chịu nổi giá rét mà lần lượt rơi xuống từ vòng tay của mẹ anh đào.
– Các con ơi, các con làm sao vậy? Hãy kiên trì một chút, mẹ còn chưa tìm được nhà mới cho các con mà!
Nhưng đáng tiếc là những đứa con của mẹ anh đào không còn nghe được tiếng gọi của mẹ nữa rồi.