câu chuyện của Nguỵ Vĩnh Khang giáo dục kĩ năng sống
CÂU CHUYỆN CỦA NGUỴ VĨNH KHANG
Nói đến Nguỵ Vĩnh Khang là nói đến một thần đồng quê ở tỉnh Hồ Bắc – Trung Quốc; 2 tuổi học được hơn 1000 kí tự tiếng Trung, 4 tuổi học xong tiểu học, 8 tuổi thì đỗ vào trường trung học trọng điểm của huyện; 13 tuổi thi đỗ vào Khoa vật lý trường Đại học Tương Đàm.
Năm 2000 sau khi tốt nghiệp đại học; Nguỵ Vĩnh Khang khi ấy mới 17 tuổi đã thi đỗ vào Trung tâm nghiên cứu vật lý cao cấp của Viện khoa học Trung Quốc. Thành tích học tập này đã khiến biết bao bậc phụ huynh trên khắp đất nước Trung Quốc ngưỡng mộ; đúng là hình mẫu của con nhà người ta.
Song song với câu chuyện về cậu bé thần đồng này thì một câu chuyện khác cũng gây xôn xao không kém đó chính là cách chăm sóc như người hầu của mẹ thần đồng.
Mẹ của Nguỵ Vĩnh Khang cho rằng: con chỉ việc hoc, những việc khác đã có mẹ lo; Chỉ có học hành chăm chỉ thì sau này mới có tương lai. Bà không cho con trai mình động tay vào bất cứ việc gì ngoài việc học.
Sáng ngủ dậy, bà đã lấy sẵn kem đánh răng ra bàn chải cho Nguỵ Vĩnh Khang; rửa mặt cho cậu, bưng cơm, giặt quần áo cho cậu. Nguỵ Vĩnh Khang mười mấy tuổi vẫn được mẹ tắm cho, suốt 3 năm học cấp 3 vẫn được mẹ đút cơm cho ăn hàng ngày. Mẹ Nguỵ Vĩnh Khang chăm cậu không khác gì chăm một con gấu con.
Khi lên Bắc Kinh học, rời xa vòng tay chăm sóc của mẹ, Nguỵ Vĩnh Khang hoàn toàn không thể tự sắp xếp được cuộc sống của mình. Mùa hè không biết mặc áo mùa hè, mùa đông không biết mặc áo ấm, cũng không biết giặt đồ; quần áo bẩn thì vứt bừa bãi khắp nơi, không biết mấy giờ vào học; không biết là nghiên cứu sinh khi tốt nghiệp thì phải viết luận văn tốt nghiệp. Dần dần thành tích học hành sa sút, bị nợ môn và cuối cùng là không thể tốt nghiệp cao học. Sau đó Nguỵ Vĩnh Khang đã bỏ học về quê, trở thành một thần đồng vô dụng.